Chương 3

Đăng lúc 01:55 04/06/2025 218 0
Chương trước Chương tiếp
Dù sao luật lệ nơi đây là vậy, mua vợ về chẳng khác nào mua gia súc!

"Tôi không hề cưới anh, tôi không thuộc về anh! Anh mau thả tôi ra đi. Anh mua tôi giá ba mươi nghìn tệ đúng không? Tôi có thể bảo bố mẹ trả lại cho anh gấp bội để anh tìm được một người tốt hơn. Anh thả tôi ra đi, được không?"

Văn Văn rơi lệ như mưa, nước mắt làm ướt cả tóc cô.

Lục Trạch ngây người một thoáng rồi lại chầm chậm vươn tay, dịu dàng lau đi nước mắt cho Văn Văn.

Văn Văn cũng không kiềm được xúc động vì hành động dịu dàng này. Cô còn tưởng người đàn ông trước mắt đã bị mình thuyết phục, định tha cho mình.

Nhưng đột nhiên, tiếng xé quần áo vang lên, mảng lớn da thịt trắng nõn lộ ra, đầu óc Văn Văn lập tức trống rỗng!

Sau đó, áo bra cũng bị cởi ra, đôi gò bồng phát dụng căng bóng trần trụi ngay tức khắc!

"A a a a a!" Văn Văn hét thảm thiết: "Thả tôi ra đi. Có ai không? Cứu tôi với!" Cơ thể cô giãy dụa kịch liệt.

Nhưng ở cái ngôi làng mà ai nấy cũng đều sống bằng nghề lừa đảo buôn người thì ai mà cứu cô đây?

"Đừng cử động!" Lục Trạch vừa nói vừa vươn tay mân mê đôi gò của Văn Văn. Đây là lần đầu tiên anh được chạm vào ngực của phụ nữ!

Trước kia anh chỉ xem trên ti vi thôi, mặc dù khi xem thì thấy rất thèm, nhưng lúc bạn bè rủ lên trấn trên tìm "gà", anh lại từ chối.

Vì anh biết những cô gái đó không sạch sẽ, ngủ với họ có thể sẽ bị bệnh tình dục, sau này có lấy vợ có khi còn lây cả cho vợ, rồi vợ lại lây cho con cái.

Nên anh không dám.

Anh chỉ muốn tìm một cô gái sạch sẽ để cưới rồi cùng sinh con. Nguyện vọng lớn nhất của anh là có một gia đình mà cả nhà sống hạnh phúc êm đềm với nhau.

Cho nên ban nãy khi nghe Văn Văn nói muốn giữ mình sạch sẽ để lấy chồng, anh cảm thấy rất vui, vui vì cô gái này thật sự thuần khiết.

Anh nhẹ nhàng xoa nắn đôi vú của Văn Văn, sợ làm đau cô.

Văn Văn không ngừng nức nở: "Súc sinh! Anh thả tôi ra, anh không phải con người, hu hu hu hu hu."

Nghe cô chửi mình như thế nhưng Lục Trạch cũng không thấy bực chút nào mà mò tay xuống kéo quần cô ra, đồng thời cởi cả quần lót của cô.

"Á, đừng!" Văn Văn cố hết sức giãy dụa, hai chân đá liên tục, muốn đuổi Lục Trạch ra xa. Thế nhưng, Lục Trạch lại bắt lấy hai chân cô, tách ra rồi cởi quần mình!
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!