Chương 7: Liếm

Đăng lúc 06:15 01/06/2025 2343 23
Chương trước Chương tiếp
Cô nên cầu xin anh cho cô một đứa con hoặc nói anh đừng rút tay về.
Nhưng trong đầu cô chỉ nghĩ đến năm phút anh đặt ra, hiện tại cô chỉ quan tâm xem anh có phản ứng hay không.
Tay còn lại của cô chạm vào háng anh, thứ kia vẫn nằm im giống như đang ngủ động, hoàn toàn không có phản ứng gì.
Trong lòng Nhiếp Thư Diêu co rúm lại, cô không còn quan tâm tới bất cứ điều gì nữa, nắm lấy tay phải của người đàn ông ấn lên ngực mình, cô lại ngồi lên tay trái của người đàn ông, sự căng thẳng và hoảng loạn trước nay chưa từng có khiến động tác của cô mất đi trật tự. Cô di chuyển hai cái lập tức dừng lại, cầm lấy ngón tay của người đàn ông đặt trước miệng huyệt nhỏ hẹp của mình, sau đó từ từ ngồi xuống.
Đường hầm ẩm ướt, nóng bức và chật hẹp, mới chỉ đút một ngón tay vào trong đã khiến cô khó chịu nhíu mày.
Hai cơ thể rất gần nhau, ánh mắt không tránh khỏi va chạm, cô không giấu diếm nhìn vào mắt anh, cô muốn cầu xin anh làm chuyện đó với mình một lần nhưng lại không thể nói ra. Thấy sắp hết thời gian, cô mới miễn cưỡng gọi anh một tiếng: "Anh..."
Cả người cô trần trụi, làn da trắng nõn bắt mắt, bộ ngực trắng nõn mềm mại vẫn nằm trong tay người đàn ông, với tư cách là em dâu của người đàn ông này, cô lại không biết xấu hổ ngồi trên đùi anh, một ngón tay của anh đưa vào trong cơ thể cô. Dưới tình huống như vậy cô vẫn gọi anh một tiếng anh.
Kỳ lạ là vào lúc này Chu Đạc có phản ứng.
Ngay cả bản thân anh không hề nhận ra chỉ có thể nhíu mày.
Thứ bên dưới đũng quần phồng lên với tốc độ không thể ngăn cản, cách một lớp quần tây, Nhiếp Thư Diêu có thể cảm nhận được thứ đó nóng rát, cô không đưa tay ra khám phá, bởi vì nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy được người đàn ông này đã cương cứng.
Ở giữa hai chân phồng lên một cái lều nhỏ.
“Bây giờ, anh có thể đồng ý với em được không?” Cô không dám lộn xộn, một ngón tay của người đàn ông vẫn còn đang ở bên trong cơ thể cô, cô trực tiếp nhìn vào mắt đối phương, hoàn toàn không có ý định né tránh.
Mặc dù Chu Đạt đã sớm cương cứng nhưng trên mặt không có bất cứ thay đổi nào, đường nét xương cốt cực kỳ rõ ràng mang tới cho anh cảm giác xâm lược rất mạnh mẽ, chỉ cần anh hơi ngước mắt lên, cảm giác áp bách khiến Nhiếp Thư Diêu không dám hô hấp.
"Có thể nhưng tôi sẽ đặt ra các quy tắc."
Từ lúc Nhiếp Thư Diêu đưa ra lựa chọn này, đã không có khả năng thay đổi, chỉ cần Chu Đạc đồng ý, bất kể anh đưa ra điều kiện gì cô cũng sẽ nguyện ý làm.
Trong lòng cô, mạng sống của Chu Đồ quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.
Cô hít một hơi rồi thở ra để thả lỏng thần kinh vẫn luôn căng thẳng của mình một chút, rồi nói: "Anh nói đi."
"Trên giường, làm gì cũng phải nghe lời tôi." Chu Đạc rút ngón tay ra khỏi huyệt nhỏ của cô, dịch âm đạo nhớp nháp dính đầy trên đầu ngón tay, anh nhìn chằm chằm vào vết nước, nhướng mày, giọng điệu giống như đang ra lệnh đồng thời không cho người khác xía vào: "Mọi lúc, mọi nơi, bất cứ khi nào yêu cầu, cho đến khi có bầu mới có thể chấm dứt quy tắc."
Mục đích của Nhiếp Thư Diêu là để mang thai, cô không phản đối gật đầu: “Được.”
“Ngay bây giờ.” Ngón tay dính đầy dâm thủy của Chu Đạc vẽ loạn trên lưng cô, đôi mắt đen của anh lạnh lùng nhìn cô, trầm giọng nói: “Liếm.”
Giờ phút này Nhiếp Thư Diêu mới hiểu được cái gọi là ở trên giường hoàn toàn nghe lời anh có nghĩa là gì.
Cô cúi đầu nhìn cái lều nhỏ phồng lên giữa hai chân anh, đưa tay cởi thắt lưng của anh, Chu Đạc thường xuyên tập thể hình, dáng người rất chuẩn, ngón tay cô vô tình chạm vào bụng anh có cảm giác rất săn chắc. Khi kéo quần của anh xuống để lộ ra những đường rãnh của cơ bụng.
Côn thịt được bao bọc trong chiếc quần lót màu đen nhưng kích thước của nó vẫn quá mức bắt mắt.
Nhiếp Thư Diêu đặt ngón tay lên mép quần lót của anh, nhẹ nhàng kéo quần lót xuống, lông được cạo sạch sẽ, bộ phận sinh dục hoàn toàn lộ ra ngoài tầm nhìn, bao gồm cả hai quả cầu phía bên dưới. Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, tình cờ chạm phải tầm mắt của Chu Đạc, vẻ mặt của người đàn ông vẫn lạnh nhạt như trước, con ngươi tối đen như hố sâu.
Lúc nào vẻ mặt của anh vẫn rất lạnh lùng nhưng đồ vật phía bên dưới.
Nóng như bị bỏng.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700
Facebook của tác giả