Chương 1

Đăng lúc 00:05 10/12/2025 28 0
Chương tiếp
“Cởi y phục ra.”

 

Giọng nam nhân cất lên lạnh băng, không cho thương lượng dù chỉ một chút.

 

Nam nhân sở hữu một gương mặt tuấn tú như tượng tạc, đôi mắt hẹp dài mà sâu thẳm, đuôi lông mày khẽ nhếch lên mang theo vẻ diễm lệ tựa hoa đào.

 

Phải, dùng từ "diễm lệ" để miêu tả một nam nhân toát ra vẻ lạnh lùng từ trong xương tủy nghe có vẻ không hợp lý, nhưng với Đồng Ân - nam nhân tóc đen trước mặt này, từ đó lại phù hợp đến lạ kỳ.

 

Tuy nhiên, vẻ ngoài đẹp đẽ của hắn chẳng thể làm vơi đi nỗi sợ hãi trong lòng thiếu nữ dù chỉ một chút.

 

Bị ra lệnh cởi đồ, thiếu nữ mở to đôi mắt kinh ngạc như một con thú nhỏ bị dồn vào đường cùng. Nàng túm chặt cổ áo, dù cho dưới ánh đèn mờ ảo, lớp vải mỏng như tơ tằm ấy đã sớm chẳng thể che giấu được những đường cong kiều diễm của nàng.

 

Thiếu nữ lùi lại từng bước, cho đến khi tấm lưng chạm phải bức tường lạnh lẽo.

 

Nàng đã không còn đường lui trong cái lồng giam được dệt nên bởi dục vọng của nam nhân kia.

 

Ánh mắt thiếu nữ tràn đầy hoảng loạn, nàng xoay người toan chạy về phía cửa. Đôi chân thon dài bước vội, chiếc váy lụa bó sát vô tình phác họa nên những đường cong mê người nơi vòng ba theo từng cử động của nàng, nhưng nàng nào hay biết.

 

Nam nhân ung dung đứng nhìn nàng giãy giụa trong tuyệt vọng. Nàng là con mồi của hắn, nàng càng chống cự, càng khơi dậy dục vọng chiếm hữu trong hắn.

 

Nàng dùng sức vặn mạnh tay nắm cửa vài cái, nhưng cánh cửa kim loại đó không hề đáp lại nàng. Nó dùng sự lạnh lẽo của mình đáp trả nàng, dùng ánh mắt vô tình nhìn nàng trốn chạy khỏi sự truy đuổi của hắn, nhìn hắn chiếm hữu nàng từng chút một, nhìn hắn dùng mọi cách để nuốt chửng nàng.

 

“Nếu ngươi cứ nhất quyết giữ mình như vậy, thì ta đành phải để nam nhân ngươi yêu chết thôi.”

 

Giọng Đồng Ân vẫn lãnh khốc vô tình như trước, lời nói của hắn như mũi tên nhọn hoắt đâm thẳng vào sự thật tàn khốc. Hoặc dùng thân thể để làm vui lòng hắn, hoặc nhìn người mình yêu chết đi.

 

“Ngươi có thể từ từ suy nghĩ, nhưng ta không biết Lại An của ngươi còn có thể cầm cự được mấy ngày trong thủy lao đâu.”

 

Cái tên người nàng yêu được thốt ra từ miệng hắn tàn nhẫn như lưỡi dao cứa vào tim nàng, khiến nàng run lên bần bật.

 

Nàng quay lại, nhìn hắn với đôi mắt ngập tràn sợ hãi.

 

Ở khu 13, không ai là không biết đến sự đáng sợ của thủy lao. Ngay cả những người kiên cường nhất cũng sẽ bị đánh bại chỉ trong vòng một tuần lễ, gục ngã trước địa ngục trần gian đầy ác mộng ấy.
Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!