Chương 2

Đăng lúc 20:04 29/07/2025 136 6
Chương trước Chương tiếp
Lời nói của Dã Băng tuy ngắn gọn nhưng lại tiết lộ không ít nội dung.

So với Dã Băng say như chết, đầu óc không thể chuyển động được thì Thân Bạc vẫn còn tỉnh táo đôi ba phần. Cho nên, hắn cũng dễ dàng đưa ra những phân tích suy đoán.

"Câu dẫn phụ nữ nhà lành?" Giọng điệu hơi cao lên, mang theo chút khẳng định nhàn nhạt. Trong ánh mắt mơ màng vì say của mình, Thân Bạc vô tình lộ ra một tia lạnh lùng và một tia trêu chọc.

Say rượu có thể làm bộc lộ tính cách chân thật nhất của một người, mà lúc này Thân Bạc vẫn tỏ ra lạnh lùng, có thể thấy hắn cũng không phải loại tốt lành gì.

Không chỉ Thân Bạc lạnh lùng, Nam Trát và Trần Hạo cũng không phản đối hành vi "tra nam." của Dã Băng.

Mặc dù việc làm của Dã Băng hơi quá đáng nhưng họ lại không quen biết cô gái kia. Huống chi con người luôn theo cảm tính mà hướng về phía người thân thiết với mình hơn.

Chủ đề lại một lần nữa đi xa.

Tóm lại, bốn người bọn họ tối nay uống đến say mèm, cũng uống đến sảng khoái.

"Ọe!...Ọe..."

Bụng Dạ Băng một trận cuộn trào, hắn vội vã xông vào nhà vệ sinh trong phòng ngủ.

Nam Trát cũng theo sát phía sau, lảo đảo dìu Dạ Băng, còn suýt chút nữa bị động tác của Dạ Băng làm cho ngã theo.

Thân Bạc tuy không dìu Dạ Băng nhưng cũng hờ hững đi theo.

Còn Trần Hạo cũng im lặng theo sau.

Bốn người đàn ông to lớn trực tiếp chen chúc vào nhà vệ sinh nhỏ bé trong phòng ngủ, khiến không gian bên trong vốn đã chật hẹp nay càng chật hẹp hơn.

Lúc này đây, bốn người đàn ông đó không hề hay biết, trong đầu cô gái xinh đẹp đang ngã mình trên chiếc giường kia vang lên một giọng nói xa la:

[Đinh! Phát hiện bốn người phù hợp với điều kiện thu thập tinh dịch!]

Trong nhà vệ sinh.

"Ọe! Ọe!... " Sau khi nôn xong Dạ Băng cảm thấy khó chịu, hắn trực tiếp nhắm mắt lại, dựa vào bồn cầu, ngủ thiếp đi.

Nam Trát muốn dìu Dạ Băng đứng dậy nhưng chính hắn cũng say khướt lảo đảo, làm sao có thể dìu nổi Dạ Băng.

Thử mấy lần, nhưng đều không được.

Thân Bạc thấy vậy, cười khẩy hai tiếng nhưng không có ý định giúp đỡ.

Trần Hạo cũng không động đậy. Khác với Thân Bạc căn bản lười dìu Dạ Băng, Trần Hạo biết rõ mình hiện tại tuy rằng có vẻ tỉnh táo đứng đó nhưng thực ra cũng đã say đến không chịu nổi rồi. Toàn thân hắn vô lực, căn bản dìu không nổi Dạ Băng.

"Được rồi! Đừng thử nữa!"

"Cẩn thận, đừng để đầu của cái tên Dạ Băng này đập xuống đất, vậy thì mất nhiều hơn được!" Thân Bạc nhìn một lúc, mới lười biếng lên tiếng.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700