Chương 14: Không thể đút vào (H)

Đăng lúc 14:52 17/09/2025 404 41
Chương trước Chương tiếp
Bị từ chối! Thôi Trạch Tây không ngờ Từ Viện sẽ từ chối mình! Là vì ​​khuôn mặt và thân hình này không đủ để thỏa mãn cô, hay là kĩ năng của cậu vẫn làm cho cô chưa đủ sung sướng? Vô số ý nghĩ không ngừng thoáng qua trong đầu cậu ta.

Cậu ta thất vọng, quay mặt của Từ Viện qua, tàn nhẫn hôn lên đôi môi khẽ rên rỉ của cô.

Đây là lần đầu tiên cậu ta hôn cô hôm nay, vốn dĩ cậu muốn tách rời tình yêu và tình dục, nhưng bây giờ khoái cảm giữa hai chân không ngừng xông lên đầu, khiến trái tim Thôi Trạch Tây đập thình thịch, trong mắt chỉ còn lại khuôn mặt xinh đẹp, ánh mắt ướt át, đôi môi đỏ mọng tươi mát của cô...

Thôi Trạch Tây ngậm lấy đôi môi mềm mại ấm áp của cô, mút máp qua lại, đầu lưỡi cạy mở hàm răng của Từ Viện, vừa mút vừa cắn, vội vàng cướp lấy nhiệt độ trong miệng cô.

Dục vọng càng ngày càng dâng cao, tốc độ giữa hai chân cậu ta càng lúc càng nhanh, liên tục cọ xát vào vùng kín của cô, mang theo tiếng nước, nhiệt độ trong phòng càng thêm nóng bỏng kinh người.

Cũng may Từ Viện xuất thân từ học viện múa, cơ thể rất dẻo dai nên có thể chịu đựng được tư thế như vậy, vừa xoay người hôn môi với cậu ta, vừa phải đứng ở mép giường, chống đỡ sự ra vào mãnh liệt của Thôi Trạch Tây.

Khoái cảm quá mức cực đại, Từ Viện cảm thấy da đầu có hơi rần rần, cảm nhận được dòng chất lỏng không ngừng chảy ra từ âm hộ, cùng với vật thể khổng lồ hình trụ kia quấn quít mà phát nhiệt.

Thôi Trạch Tây đột nhiên buông miệng cô ra, kết thúc nụ hôn nóng bỏng, mở to đôi mắt đỏ rực, cầu xin một lần nữa: “Ưm… Chị à, để tôi… Ưm… Đút vào đi!... A… Tôi sẽ… A… Làm cho chị sướng mà!”

Hai chân Từ Viện kẹp chặt, giãy dụa vòng eo đang bị nắm lại, tuy là cô cũng rất muốn, nhưng cô không muốn cho cậu ta.

“Đừng, cứ thế này đi, tôi sẽ kẹp chặt hơn, tôi gần… ra rồi.” Cô cúi đầu xuống, mái tóc lòa xòa lấm tấm mồ hôi mỏng dính trên làn da hơi ửng đỏ. Tóc cô rất đen, làm nổi bật lên làn da trắng và mịn màng.

Thôi Trạch Tây bị đè ép một cách kịch liệt, sướng đến bay bổng cả người, cằm không khỏi ngẩng lên mà gầm nhẹ, lại ôm chặt lấy Từ Viện từ phía sau, để da thịt chạm vào nhau tạo thành xúc cảm tuyệt vời, hai tay không ngừng nắn bóp bộ ngực của cô một cách loạn xạ, vân vê nhũ hoa, phía dưới cũng không thả chậm động tác, một cái lại một cái cọ xát vào trong miệng âm đạo.

Theo những cú thúc mạnh bạo, nhịp thở của cậu ta ngày càng trở nên gấp gáp hơn,

“Chị Từ Viện, chị thoải mái không?” Cậu ta liếm vành tai của Từ Viện, tiếng rên rỉ từ cổ họng vô cùng quyến rũ, như muốn dụ dỗ cô cùng phạm tội.

“Ừ, Thầy Thôi, cậu thật giỏi.” Tiếng rên rỉ của cô giống như một ngón tay mềm mại khiến dương vật của cậu càng thêm ngứa ngáy.

“Chị có muốn sướng hơn không?” Cậu ta ngậm lấy vành tai của cô, trong miệng phát ra những tiếng ngâm nga khịt mũi.

Trước sự tán tỉnh nhiều lần của Thôi Trạch Tây, Từ Viện vẫn cố chấp không chịu.

"Đủ rồi, Thầy Thôi, tôi sắp ra rồi.”

Thôi Trạch Tây lại một lần nữa bị từ chối, vẻ mặt không giấu được vẻ thất vọng, bực bội mà tăng tốc chạy nước rút.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700