Chương 2

Đăng lúc 13:01 09/10/2025 51 0
“Nếu sư tôn không muốn nói, vậy đừng mở miệng nữa.” Giọng hắn trầm khàn, đầy uy quyền.

 

Xong xuôi, bàn tay hắn lướt dọc theo cổ trắng ngần của y, chạm vào hầu kết nổi rõ, rồi dừng ở xương quai xanh mảnh mai. Cuối cùng, tay hắn đặt lên bầu ngực căng tròn, khẽ chạm vào chiếc kẹp bạc hình bướm. Đầu ngực bị kéo căng, khiến y run rẩy dữ dội, đau đớn xen lẫn khoái cảm.

 

Sở Thiên Khoát thích thú, ánh mắt lóe lên niềm vui. Hắn dang tay, kéo y vào lòng, ôm hờ như trêu đùa. Ngón tay hắn linh hoạt xoa nắn bầu ngực mềm mại, rồi bất ngờ kéo mạnh chiếc kẹp.

 

Đầu ngực đỏ tươi bị kéo dài, cho đến khi kẹp rơi xuống, phát ra tiếng “keng” nhỏ. Bầu ngực bật trở lại, để lại vệt đỏ loang lổ, trông đầy dấu vết bị chà đạp.

 

Lâm Dịch Thu ngửa cổ, không kìm được, bật ra một tiếng nức nở trầm thấp. Nhưng chiếc chuông vàng trong miệng chặn mọi âm thanh, chỉ để lại nước dãi lấp lánh chảy xuống từ khóe môi, rơi trên ngực, tạo thành vệt nước gợi tình.

 

Sở Thiên Khoát chưa dừng lại. Hắn dùng đầu ngón tay khẽ khơi nơi nhạy cảm trên ngực y, đồng thời cúi xuống, hơi thở nóng rực phả vào vành tai đỏ ửng của y. “Sư tôn, nơi này của người mềm mại hơn cả nữ tử. Không biết liệu có thể tiết ra sữa không…” Giọng hắn đầy trêu chọc, khiến y khẽ run.

 

Hắn như muốn kiểm chứng, cúi xuống, ngậm lấy đầu ngực hồng hào. Đầu lưỡi thô ráp lướt qua da thịt trắng mịn, dịu dàng liếm láp những vết đỏ do xoa nắn để lại.

 

Lâm Dịch Thu, người vốn luôn giữ mình thanh sạch, chưa từng trải qua khoái cảm như vậy. Cảm giác tê dại từ ngực lan khắp cơ thể, như dòng điện chạy qua.

 

Y vô thức ưỡn người, vừa muốn trốn tránh cảm giác xa lạ, lại như muốn dâng ngực mình vào khoang miệng ấm nóng kia.

 

Tiếng rên kìm nén bật ra từ cổ họng, nhưng bị chuông vàng chặn lại, chỉ còn tiếng leng keng thanh thúy vang lên theo nhịp cơ thể run rẩy, như nhắc nhở y đang rơi vào trạng thái gợi tình đến nhường nào. Sự xấu hổ khiến cơ thể y căng cứng, nhưng khoái cảm lại càng mãnh liệt.

 

Sở Thiên Khoát nhận ra y động tình, khẽ cười, môi áp sát đầu ngực sưng đỏ, thì thầm. “Sư tôn, chỉ liếm ngực thôi mà đã thế này, người nói xem, có phải người sinh ra để ta chinh phục không?”

 

Lời nói chạm đến lòng tự trọng của y, khiến cơ thể y cứng lại trong tích tắc. Sở Thiên Khoát hài lòng, cúi xuống, ngậm lấy ngực y lần nữa. Đầu lưỡi linh hoạt cuốn lấy, môi hút mạnh, răng khẽ cọ vào nơi nhạy cảm, như muốn ép ra thứ gì đó. Tiếng chuông vàng vang lên dồn dập, như thúc giục.
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!