Chương 3: Tới gần

Đăng lúc 04:59 17/09/2025 144 26
Chương trước Chương tiếp
Mấy ngày liên tiếp, trừ ăn cơm ngủ nghỉ ra, thời gian khác Tần Uyển đều ngâm mình ở trong phòng học luyện đàn piano, tổng thể giai điệu của Hành Khúc Kẹp Hạt Dẻ là vui vẻ, tiết tấu khá nhanh, không tính là quá khó khăn nhưng giai điệu khá dài, chơi thoát khỏi bản thảo vẫn hơi khó khăn.

Buổi sáng luyện đàn xong, sau khi vừa ăn trưa xong thì trở lại phòng học, Tần Uyển lập tức phát hiện khách không mời mà đến —— Chu Mân.

Áo thun tu thân không tay màu xám, cao lớn oai phong, đường cong eo bụng cực đẹp, hình thành một chữ V cực kì nhục cảm*, rõ ràng có thể thấy được cơ bụng và cơ ngực, phần dưới là quần cùng màu, lộ ra đường cong bắp chân săn chắc.

̣(*) Sự gợi cảm về mặt thể xác

Dáng người nam tính “mê người” như vậy khiến Tần Uyển nhất thời sững sờ ở cửa, hô hấp cũng âm thầm dồn dập, thấp thỏm hỏi: “Bạn học, phòng học này là tôi tìm trước, tiếng đàn rất lớn, cậu luyện ba lê ở đây sẽ bị ồn đó.”

Chu Mân đã sớm biết Tần Uyển ở đây luyện đàn, buột miệng thốt ra:
“Không sao, Tần Uyển, tôi là nam chính của Kẹp Hạt Dẻ, hiện tại các phòng học khác đều có người, không tiện đổi phòng, hơn nữa cậu vừa vặn là nghệ sĩ piano của nhóm tôi, vừa lúc có thể phối hợp đàn với động tác.”

Sao anh lại nhớ rõ cô, bọn họ rõ ràng chỉ gặp mặt một lần.

Tần Uyển vốn không muốn luyện đàn cùng anh, nhưng thật sự không có lý do hợp lý để đuổi anh, đành phải gật đầu đồng ý, rồi xoay người ngồi xuống trước đàn piano, tức khắc tiếng nhạc vui tươi truyền tới mọi góc phòng học, cũng đi vào trong lòng Chu Mân.

Anh không ở trường học luyện múa, cũng không thích chung sống với người khác, nhưng hôm nay anh không có bất cứ bài xích hay phiền chán nào, chỉ chuyên tâm vào động tác vũ đạo dưới người.

Theo tiếng đàn của Tần Uyển, Chu Mân liên tục luyện tập vũ đạo di chuyển theo video, tới đoạn muốn múa cùng nữ chính, bởi vì không có bạn diễn nên động tác hơi biến dạng, làm theo mấy lần cũng không được, nhất thời càng nhảy càng bực, nhìn về phía cây piano đen sau lưng Tần Uyển.

Suy nghĩ một lát, anh mở miệng nói: “Cậu có sẵn lòng làm nữ chính, giúp tôi thực hiện một lượt động tác trơn tru không?”

Cô ngẩng đầu, vừa nghi ngờ, vừa nhìn Chu Mân một cách không thể tin, nói: “Tôi sao? Tôi không phải học sinh ba lê, không giúp cậu được, lát nữa dẫm lên chân cậu sẽ thêm phiền toái cho cậu.”

Chu Mân ngước mi mắt đen nhìn cô, khóe miệng hơi cong, không hề để ý mà nói: “Không sao, cậu chỉ cần đi theo bước chân của tôi là được, tôi không sợ bị dẫm!”

Dù sao khi còn nhỏ cũng từng bị dẫm lên nhiều lần.

Khi còn nhỏ, trừ piano ra, Tần Uyển thích nhất chính là ba lê, mỗi lần nhìn thấy váy múa ba lê thì sẽ đưa cô về mười năm trước.

Khi đó cô vẫn là công chúa nhỏ trong nhà, thường mặc những chiếc váy tutu* khác nhau, chải tóc búi cao gọn gàng, đội vương miện, dưới ánh đèn và hòa âm, làm một con thiên nga nhỏ vô ưu vô lo.

(*) Loại váy nhiều lớp vải tuyn xòe dùng trong múa ba lê

Nếu Chu Mân không ngại thì lại làm thiên nga một lần nữa, dù chỉ là một giấc mộng đẹp của Kẹp Hạt Dẻ thì cô cũng nguyện ý.

Tần Uyển nâng cánh tay cởi áo khoác mỏng màu bạc, mặc áo ren trắng ôm sát người và váy ngắn nửa người đi về phía Chu Mân, bàn tay trắng nõn ấm áp mềm mại như ngọc dương chi dừng ở trong lòng bàn tay anh, trong phút chốc, trái tim cảm thấy như có luồng điện nhỏ lóe lên, quấy rầy tâm trạng yên tĩnh như mặt hồ của Chu Mân.

Gần sát cơ thể thon thả, cúi đầu là có thể thấy xương quai xanh, vòng eo mảnh khảnh, anh càng ngửi thấy rõ mùi nước hoa trên người Tần Uyển, mùi đậu khấu tươi mát lạnh hòa quyện với hương tuyết tùng ẩm ướt, hơi vị gỗ khô, xen lẫn chút bạc hà và cam quýt thoang thoảng, mùi hương tươi mát lạnh lẽo khiến đầu óc đang mơ hồ của Chu Mân thoáng thanh tỉnh.

Khi Tần Uyển đặt cánh tay trợ giúp lên người anh, hơi nhón mũi chân, Chu Mân làm tốt động tác ba lê, đặt một tay lên eo cô một cách tự nhiên, tay kia nắm chặt bàn tay hơi lạnh của cô, làm theo động tác trong video, xoay tròn rồi nhảy lên từng bước một, thậm chí có lúc còn nâng cô lên cao.

Tần Uyển vẽ ra những đường cong uyển chuyển theo ngón tay Chu Mân, bồi hồi bên cạnh hai người, ở trong ánh tà dương ấm áp sau giờ ngọ mỏng manh, tận tình múa, phảng phất toàn thế giới đều đắm chìm trong mộng cảnh của Kẹp Hạt Dẻ.

Trên sàn nhà, bóng nghiêng quấn quýt triền miên, Tần Uyển làm công chúa trong mộng, còn Chu Mân dùng những bước nhảy để liên tục tiến sát lại cơ thể của Tần Uyển, áo ren trắng cổ thấp phác họa ra cặp vú không lớn không nhỏ của Tần Uyển, khe ngực theo bước nhảy mà khẽ lay động.

Anh chỉ cần cúi đầu là có thể thấy dáng ngực đẹp và áo ngực màu trắng của Tần Uyển, cùng hương thơm quanh thân, anh hoàn toàn rơi vào nụ hôn hương đậu khấu của Tần Uyển.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700
  • Ngọc HÂN

    Ngọc HÂN

    Truyện rất hay mn nên đọc

    2 tuần trước
  • MK Tran

    MK Tran

    Thích truyện này lắm, cám ơn tác giả nhiều

    2 tuần trước
  • Diệu Tâm Trần

    Diệu Tâm Trần

    Truyện hay, lưu để đọc dần

    3 tuần trước
  • Diệu Tâm Trần

    Diệu Tâm Trần

    Truyện hay lắm tác giả

    3 tuần trước
  • ttmi

    ttmi

    Truyện hấp dẫn lắm ạ

    3 tuần trước
  • Ăn thịt ngon

    Ăn thịt ngon

    +1 truyện vào list của tôi

    3 tuần trước
  • NiNi Ngô Diệc

    NiNi Ngô Diệc

    Đã +1 truyện vào list 😁

    3 tuần trước
  • Ăn thịt ngon

    Ăn thịt ngon

    Ok. Truyện hấp dẫn. Mình sẽ lưu lại để đọc

    4 tuần trước
  • Ăn thịt ngon

    Ăn thịt ngon

    Okii. Mình sec lưu lại để đọc

    4 tuần trước
  • MK Tran

    MK Tran

    Truyện ngắn, dễ đọc, lưu để dành

    1 tháng trước