Chương 1

Đăng lúc 23:12 14/10/2025 1046 51
Chương tiếp
Gió quỷ gào thét, mây đen cuộn trào như sắp nuốt chửng cả bầu trời.

Chân trời khi sáng khi tối, ánh sáng lay lắt như tàn lửa sắp tắt.

Từ xa, tầng mây từng lớp tụ lại, dần dần lộ ra sắc hồng kỳ lạ, mơ hồ quỷ dị, như máu loang trong sương.

 

Từng bước chân vang lên trên sàn gỗ, thanh âm trong trẻo mà đều đặn.

Mái tóc nàng buộc cao bằng dây tơ hồng, đuôi tóc đong đưa nhẹ nhàng theo từng bước đi.

Trác Thanh Nhã khoác áo lụa xanh nhạt, dáng người thẳng tắp, bước chân vững chãi, thong thả đi dọc hành lang dài.

 

Gương mặt nàng bình lặng, không biểu lộ cảm xúc. Nhưng đến khúc quanh, thân hình nàng bất chợt lách nhẹ, ẩn mình sau cột đình.

Vành tai khẽ động, ánh mắt trở nên sắc bén. Tay nàng nhanh như chớp kết một pháp quyết, toàn thân căng chặt như dây đàn.

 

Không rõ là ảo giác, hay bởi mấy ngày qua quá mỏi mệt, nhưng nàng luôn có cảm giác bị thứ gì đó bám theo.

Là quỷ?

Hay tà vật nào khác?

 

Trác Thanh Nhã xuất thân từ gia tộc trừ tà lâu đời, từ nhỏ đã được tuyển chọn làm người kế thừa chánh đạo.

Nàng thiên tư trác tuyệt, tinh thông pháp thuật, trong hàng đệ tử nội môn và cả các đời trước đều được xưng tụng là kỳ tài hiếm thấy.

 

Nếu chỉ là thứ tà vật tầm thường rình rập, hẳn nàng không thể không nhận ra.

Hay là… con lệ quỷ kia tái xuất?

Nhưng chẳng phải… nó đã bị nàng tiêu diệt rồi sao?

 

Nàng còn nhớ rõ, chính tay mình đã kết liễu nó.

 

Trác Thanh Nhã nín thở, giữ thần trí tỉnh táo. Tay vẫn giữ quyết, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

 

Dưới hành lang, chuông gió lay động theo gió, vang lên từng tiếng “leng keng” thanh thúy lan ra khắp không gian tĩnh mịch.

 

Bỗng, một giọng nam cất lên sau lưng: “Trác sư tỷ?”

 

Lông mày nàng hơi giãn ra, bàn tay bấm quyết cũng từ từ buông lỏng, bờ vai thả xuống.

Nàng xoay người lại, khẽ gật đầu: “Thì ra là Trình sư đệ.”

 

“Sư tỷ sao vậy? Sắc mặt trông không ổn lắm. Có phải vì lần trước đấu với lệ quỷ kia mà hao tổn nguyên khí?” Chàng trai hỏi, giọng mang theo lo lắng.

 

Một làn hương ngọt thoảng qua mũi.

 

Nàng nhíu mày lắng nghe, nhưng không phát hiện gì bất thường.

Khẽ lắc đầu, nàng đáp: “Không sao, đa tạ sư đệ quan tâm.”

 

“Sư tỷ không sao là tốt rồi.” Trình Mãn mỉm cười, đưa tay rút từ tay áo ra một vật nhỏ. Đó là một con thỏ đan bằng cỏ, tinh xảo mà đáng yêu.

Hắn nâng lên, đưa về phía nàng: “Chỉ là vật chơi nhỏ, ta cùng mấy sư đệ sư muội đan trong lúc nhàn rỗi. Sư tỷ nhận lấy đi.”
Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700
  • kemr

    kemr

    toi thich truyen nay

    1 ngày trước
  • Ngọc HÂN

    Ngọc HÂN

    Truyện hayyyyy lắmmm ạ

    1 tuần trước
  • nghinghi

    nghinghi

    hay qué shop <3 có ai còn truyện cổ đạigiống dị ko recommend cho mk vs

    1 tuần trước
  • Hải Ngô Ngọc

    Hải Ngô Ngọc

    hay quá shop ơi...........

    1 tuần trước
  • Raanana

    Raanana

    Hay lắm shop ơiiiiiiii

    2 tuần trước
  • Giang Phí

    Giang Phí

    Hayyy ra tiếp đi shoppp

    3 tuần trước
  • anh nguyễn

    anh nguyễn

    Hayyy quá đi ạaaaaaa

    1 tháng trước
  • Kim Ngân Lê

    Kim Ngân Lê

    Hayyyy qué shoppp ơiiii

    1 tháng trước
  • Thai Hoang

    Thai Hoang

    Hay quáaa tác giả ơiiiiii

    1 tháng trước
  • hoàng anh 9a1

    hoàng anh 9a1

    Hay quá tác giả ơi ..................

    1 tháng trước