Chương 2

Đăng lúc 23:12 14/10/2025 900 51
Chương trước Chương tiếp
Con thỏ nhỏ được đan tinh tế, hiển nhiên đã tốn không ít tâm sức, hoàn toàn không giống như lời hắn nói là “đan chơi”.

 

Ban đầu nàng không định nhận. Nhưng liếc nhìn ánh mắt Trình Mãn, nàng thấy hắn khẽ nhướng mày, khóe môi cong lên một nụ cười nhẹ.

Trong khoảnh khắc đó, đôi mắt hắn ánh lên vẻ tối sẫm, tựa như lớp nước đen lặng lẽ cuộn sóng.

 

Dáng vẻ ấy khiến nàng bất giác nhớ tới ánh mắt của con lệ quỷ nam hôm nào, giây phút trước khi nàng kết liễu nó, ánh sáng đuốc phản chiếu lên gương mặt nó cũng mang sắc hồng rợn rợn như thế.

 

Trác Thanh Nhã giật mình.

Khi lấy lại thần trí, con thỏ cỏ đã nằm gọn trong tay nàng.

Trình Mãn thu tay, cười chào: “Đã trễ rồi, sư tỷ nghỉ ngơi sớm nhé.”

 

“Ừ, sư đệ cũng vậy.” Nàng khẽ đáp.

 

Trác Thanh Nhã nhìn bóng dáng Trình Mãn khuất dần nơi cuối hành lang, trong lòng dâng lên chút bất an mơ hồ.

Nàng không rõ điều gì khiến bản thân bận lòng, chỉ đành cho rằng bản thân mệt mỏi quá độ mà thôi.

 

Phòng nàng nằm cuối hành lang, vị trí có phần không tiện.

Là sư tỷ lớn nhất trong phái, nàng luôn nhường nhịn sư đệ sư muội, từ chỗ ở đến tài nguyên. Căn phòng này cũng là phần còn lại sau khi mọi người đã chọn xong.

 

Ánh nến trong phòng lập lòe cháy.

Căn phòng tuy đơn sơ nhưng sạch sẽ, được dọn dẹp gọn gàng.

 

Trác Thanh Nhã ngồi ngay ngắn bên bàn, tay cầm bút lông chấm chu sa, vẽ bùa lên tấm phù.

Nét bút mạnh mẽ, chữ viết cứng cáp, đường nét lưu loát.

 

Ban đầu nàng vẽ rất khí thế, nhưng ánh nến chập chờn, sáp chảy giọt dài, mí mắt nàng dần trĩu xuống.

Không phải vì nàng yếu đuối, mà bởi nhiều ngày liên tục xử lý hậu sự của trận chiến trước, còn phải giám sát việc luyện tập của đệ tử trong môn, mọi việc lớn nhỏ đều dồn lên vai nàng.

 

Sự mỏi mệt là điều không thể tránh khỏi.

 

Lẽ ra, một ngày như thế, chỉ cần nằm xuống là có thể chìm vào giấc ngủ.

 

Nhưng trước khi nghỉ, sau khi rửa mặt súc miệng, nàng vẫn kết một pháp quyết hộ thân, lập nên một tầng bảo vệ quanh thân.

Nàng không muốn ngủ quá sâu, tốt nhất là đúng một nén hương sau sẽ tự tỉnh lại.

 

Ngoài cửa sổ, gió lại gào lên, rít qua từng kẽ lá.

 

Ánh trăng lạnh lẽo xuyên qua ô cửa, chiếu xuống người nàng đang nằm nghiêng trên giường cũng chiếu lên con thỏ cỏ đặt bên cạnh.

Dưới ánh trăng, hai mắt con thỏ bỗng ánh lên sắc đỏ, mơ hồ lộ ra vẻ quỷ dị.

 

Muốn nói là giấc mộng bình thường còn đỡ. Khổ nỗi… lại không phải.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700
  • kemr

    kemr

    toi thich truyen nay

    1 ngày trước
  • Ngọc HÂN

    Ngọc HÂN

    Truyện hayyyyy lắmmm ạ

    1 tuần trước
  • nghinghi

    nghinghi

    hay qué shop <3 có ai còn truyện cổ đạigiống dị ko recommend cho mk vs

    1 tuần trước
  • Hải Ngô Ngọc

    Hải Ngô Ngọc

    hay quá shop ơi...........

    1 tuần trước
  • Raanana

    Raanana

    Hay lắm shop ơiiiiiiii

    2 tuần trước
  • Giang Phí

    Giang Phí

    Hayyy ra tiếp đi shoppp

    3 tuần trước
  • anh nguyễn

    anh nguyễn

    Hayyy quá đi ạaaaaaa

    1 tháng trước
  • Kim Ngân Lê

    Kim Ngân Lê

    Hayyyy qué shoppp ơiiii

    1 tháng trước
  • Thai Hoang

    Thai Hoang

    Hay quáaa tác giả ơiiiiii

    1 tháng trước
  • hoàng anh 9a1

    hoàng anh 9a1

    Hay quá tác giả ơi ..................

    1 tháng trước