Chương 5

Đăng lúc 01:50 13/08/2025 42 8
Chương trước Chương tiếp
Đối phương mở đôi mắt buồn ngủ của mình ra, thấy sắc mặt cậu còn trắng, mồ hôi trên trán toát ra, ông ta lập tức ngồi dậy, lấy một chai nước từ trong ba lô, đưa cho cậu: “Gặp ác mộng hả? Cũng khó trách, trước đó cậu xém chút bị tang thi cắn trúng, quá nguy hiểm, nói tới chuyện này, tôi lại muốn cảm ơn cậu…”


Ông ta có hơi lải nhải.


Lâm Không Lộc lắc đầu, không nhận nước, chỉ nhìn về phía kho hàng.


Sau khi nghỉ ngơi, sức lực của cậu hồi phục không ít, nhịn không được quan sát xung quanh.


Bên trong kho hàng cũng không yên lặng, cách lớp màn cách ly trong suốt, cậu có thể nhìn thấy những người bên ngoài.


Bọn họ tụ lại thành ba năm người, có nhóm thì nằm dưới đất, có nhóm lại ngồi nói chuyện phiếm với nhau, có người đứng lên đi lại… cũng có người giống Lâm Không Lộc, nhìn về phương hướng nào đó như đã chết lặng.


Lâm Không Lộc cũng không chết lặng, cậu nhìn một hồi, bỗng nhiên quay đầu lại hỏi Lâm Không Lộc: “Chú Triệu, mấy bồn băng kia…”


“À, là người đó, dị năng giả hệ băng tạo ra.” Triệu Châu Chi giải thích.


“Dị năng giả?” Lâm Không Lộc lần đầu nghe thấy xưng hô này, có hơi tò mò.


Mặc dù cậu đã xuyên không hai tháng, nhưng trước đó cậu luôn ở lại biệt thự, hoàn toàn không hiểu rõ tình hình bên ngoài.


Triệu Châu Chi cũng không bất ngờ khi cậu không biết, giải thích: “Sau khi tận thế, người không bị lây nhiễm có tỷ lệ biến thành dị năng giả, giống như siêu nhân trên điện ảnh vậy, các loại dị năng này cũng được phân chia, như kim, mộc, thủy… có điều tôi chỉ mới thấy băng hệ dị năng giả, giống như người đó… ngón tay hơi cử động là có thể biến ra rất nhiều băng.”


Vừa nói, ông ta vừa dùng ngón tay bắt chước một chút.


Lâm Không Lộc cảm thấy tò mò, cũng bắt chước theo, dùng ngón tay thon dài xinh đẹp của mình xoa nhẹ vào ngón tay cái, kết quả cậu búng tay một cái, không có lửa, cũng chẳng có băng.


Có lẽ ông trời không hề thiên vị cậu, cậu không có bàn tay vàng.


Thật ra, cậu vốn nên có cái bàn tay vàng tên là “cốt truyện”, nhưng…


Hệ thống hại cậu, hệ thống thật sự đã hại cậu rồi.


Thấy vẻ mặt Lâm Không Lộc nghiêm túc bắt chước, ánh mắt cũng nhìn chằm chằm đầu ngón tay, chuyên chú lại tò mò, giống như có thể nhìn chằm chằm ra cái gì, Triệu Châu Chi không khỏi bật cười.


Sợ cậu bị đả kích, rất nhanh lại quẹo cua an ủi: “Cậu không biết những thứ này cũng bình thường, nghe nói người có thể thức tỉnh vô cùng ít, tỷ lệ cực thấp. Trước đây tôi cũng không biết, càng chưa từng thấy qua người thức tỉnh, cho đến khi Trần thiếu tá và Tiểu Giang tiên sinh bọn họ đến, mới hiểu rõ một ít.”


“Lại nói tiếp, bây giờ chúng ta có thể dùng tới băng, cũng nhờ có Tiểu Giang tiên sinh, là hắn đã cho cấp dưới dị năng giả hệ băng của mình cung cấp băng cho mọi người.”


Nếu không nhiệt độ cao như vậy, hơn một trăm người chen chúc trong kho hàng, không đợi bị tang thi cắn chết, chỉ sợ sẽ nóng chết trước.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700
  • THANH KIM

    THANH KIM

    Lưu lại rùi, tui sẽ càyyy

    3 tuần trước
  • ttmi

    ttmi

    Truyện hay lắm, lưu để đọc dần

    3 tuần trước
  • ttmi

    ttmi

    truyện hay lắm ạ, cảm ơn tác giả nhiều

    4 tuần trước
  • ttmi

    ttmi

    Truyện hay lắm ạ, cảm ơn tác giả nhiều

    1 tháng trước
  • MK Tran

    MK Tran

    Để dành đọc dần

    1 tháng trước
  • Tố Ngọcc

    Tố Ngọcc

    hay

    1 tháng trước
  • Ngọc HÂN

    Ngọc HÂN

    Hay

    1 tháng trước